Mình là Đức Lương, 16 tuổi, là con út trong một gia đình có 4 người con, các chị đã đi lấy chồng. Mẹ mình đã vất vả nuôi mình để được lớn đến chừng này. Mình thường phải giúp mẹ làm công việc đồng áng, cả việc nhà, nhưng cũng chỉ được một phần nhỏ. Gia đình mình có một ít cây ăn quả, còn lại chủ yếu là trồng lúa. Mỗi ngày, mẹ đi làm từ 6 giờ sáng đến tận tối. Mẹ vẫn phải đi phun thuốc trừ sâu.Những lúc đó, mẹ chóng mặt, đau đầu, xây xẩm mặt mày vì ảnh hưởng của hóa chất, mẹ sử dụng những dụng cụ thô sơ, không bảo hộ, mẹ xé thuốc bằng tay trần. Mình vẫn còn cảm thấy cái cảm giác ngột ngạt, khó chịu khi phải cõng trên lưng bình hóa chất trừ sâu, mỗi lần phun xong, mình cảm thấy mệt, đau đầu, mùi hóa chất hăng hắc. Mình hiểu hơn nỗi nhọc nhằn mà mẹ đang hằng ngày phải gánh chịu. Nghĩ đến mẹ, mình lại cứ ứa nước mắt. Mẹ mình rất hiền.
Năm nào cũng bão lũ, mình chỉ nhớ lúc đang học lớp 5, khoảng 11 tuổi, bão đến, cây cối sau nhà đổ hết, đồ đạc hỏng hết, ruộng mất trắng, và mẹ rất buồn. Bố đi làm xa, mỗi năm chỉ về một hai lần, mỗi lần chỉ vài ngày nên mẹ là người trực tiếp chăm lo cho cả gia đình, là người chắt chiu hạt cơm, chén nước, cho mình được học chữ ở trường. Mình học ngành điện công nghiệp và đang học văn hóa lớp 10 tại trường nghề Hải Hậu. Thế rồi, làm ruộng cũng không đủ ăn, mẹ theo bố lên Quảng Ninh kiếm sống. Mình ở nhà một mình, hàng ngày tự nấu ăn, giặt giũ và tự học. Đôi khi cũng nhớ mẹ, và cũng tủi thân, nhưng cũng chẳng biết làm thế nào.
Từ nhà mình đến trường khoảng 5km. Hàng ngày, mình đi xe đạp trên con đường làng, giữa cánh đồng lúa, để đến trường. Mình yêu con đường đó, cánh đồng đó, yêu gia đình mình, yêu mẹ mình.
Mình mong muốn ra trường có một công việc ổn định, có một chút tiền để tiêu và quan trọng là hiếu thảo với mẹ mình.
Mình vẫn mong muốn giữ được ruộng, có hình ảnh người cấy lúa, bởi vì nó đẹp, và nó giữ cho không khí trong lành.
Mình ước mơ một ngày, những người phụ nữ như mẹ không phải tiếp xúc với những hóa chất độc hại. Ước mơ một ngày, cánh đồng lúa, những ruộng rau thực sự là những nơi an toàn, cho mẹ, cho mình, và cho tất cả mọi người.
__________________________________________________________________________________
Đức Lương là một bạn thanh niên trong số các bạn thanh niên nhóm nồng cốt tham gia Hành trình xanh “Thanh niên góp sức thúc đẩy quyền con người của PHỤ NỮ NÔNG THÔN vì một nền nông nghiệp sinh thái bền vững”